Thứ Tư, 24 tháng 6, 2009

Thu viet cho anh

Cuộc sống của em có thêm nhiều cung bậc từ khi có anh, ôi, em vừa sợ vừa thấy thích thú y như một con chuột đi kiếm đồ ăn, vừa sợ gặp mèo vừa không sao cưỡng lại mùi đồ ăn thơm phức?...


Anh thân yêu, thư này em viết nhưng chắc sẽ không gửi anh đâu vì anh mà biết sẽ lại nói em hay suy nghĩ vớ vẩn. Khi yêu các cô gái hay nghĩ lung tung lắm anh ạ, cho nên nhiều khi anh sẽ bắt gặp một nét ưu tư dù thoáng qua vẫn làm đôi mắt trong veo có chút u ám. Anh sẽ hỏi có gì mà thắc mắc, anh yêu em thế còn gì. Vậy là anh không biết rồi, em thắc mắc vì sao anh lại yêu em thay vì cô bé X xinh xắn, giỏi giang mà anh hay lấy ra để chọc em í. Em cũng tự hỏi anh có yêu em nhiều như cô bạn gái cũ của anh không? He he, anh mà biết thì sẽ lại nói em ngốc, anh yêu em vì em là em thế thôi.



Cuộc sống của em có thêm nhiều cung bậc từ khi có anh, ôi, em vừa sợ vừa thấy thích thú y như một con chuột đi kiếm đồ ăn, vừa sợ gặp mèo vừa không sao cưỡng lại mùi đồ ăn thơm phức. Anh sẽ cười khi đọc những dòng này mất thôi vì cái gì em cũng qui về đồ ăn được hết. Em sẽ lại bướng bỉnh cãi vì em có ngôi sao "Thiên trù" chứ bộ. hi hi...
Dạo này anh bận quá nên hông có thời gian kiếm mấy cái phần mềm hay hay cho em như trước nữa, cũng hông có thời gian "kèm cặp" ngoại ngữ như anh đã hứa. He he...anh mà biết điểm những môn chuyên ngành của em tại khóa học ngôn ngữ tiếng Anh chắc sẽ bất ngờ vì toàn 8 và 9 nhưng điểm siêng năng lại cực kì thấp, một kiểu điển hình và chuẩn mực cho lười biếng, cho nên tiếng Anh mãi vẫn không pro nổi. Em nhớ là anh nói để tranh luận với em, anh phải dùng lý lẽ vì em vừa bướng vừa hay lý sự.



Em nhớ những lần chuẩn bị đi chơi, anh và em lụi cụi lên chương trình, chia nhau người đặt vé, đặt phòng và tìm kiếm thông tin trên mạng. Một điều lạ là mỗi khi đi chơi thì chẳng bao giờ cãi nhau, chắc về điểm ham chơi, ham vui thì quá giống nhau luôn. Anh tòan trách đi chơi như chạy sô, giờ anh cũng bận rộn chắc đã hiểu và thông cảm hơn với em ngày xưa.
Ngày Giáng Sinh yên bình đến kỳ lạ. Em chợt nhận ra quan trọng không phải có bao nhiêu người đang đợi ở bên ngoài trái tim mà quan trọng là trong tim đã có một người luôn yêu thương ấm áp.
Thôi, em tạm dừng bút dù còn nhiều thứ hay ho em muốn viết, về first kiz chẳng hạn nhưng em sẽ không nói trong thư này đâu. Em sẽ giữ bí mật nho nhỏ ấy.hi hi...

Le Hoang Diep
http://www.vnexpress.net

Không có nhận xét nào: